Một anh trai trẻ tên là Quách Thái làm nghề đồ tể lợn, anh ta sức khoẻ hơn người, lại tốt tính nên được người ta quý mến. Quách Thái là người tốt nhưng chuyện lạ là cứ hàng đêm anh ta lại chiêm bao thấy mình bị quỷ sai, đầu trâu, mặt ngựa bắt đi nhúng chảo dầu, quăng núi đao, sáng ra toát mồ hôi hột, khi ngủ thì giẫy đạp không ngừng.
Anh ta mở một hàng thịt ngoài chợ, việc buôn bán cũng lấy làm khấm khá, anh ta cũng có một người vợ chưa cưới tên là Kim Anh, hằng ngày cô ra chợ bán phụ giúp Quách Thái và cậu em trai mình là Phương Minh.
Một hôm có bọn côn đồ từ nơi khác đến cầm đầu là Khánh mập, Khánh mập vốn có quan hệ ăn chia với cảnh sát nên khi hắn tính biến chợ nơi này thành địa bàn hoạt động thì việc hắn muốn làm đầu tiên là thu phí bảo hộ của những người bán hàng chợ này. Ngày hôm đó Phương Minh đang bán hàng thì Khánh mập kêu đàn em thu phí bảo hộ, Phương Minh không chịu liền bị đòn, Kim Anh gọi Quách Thái ra giúp mọi người, sau khi Khánh mập bị Quách Thái dần cho một trận nhừ đòn liền bỏ ra về. Một vị hoà thượng đi qua chợ liền lại chỗ Quách Thái xin khất thực, Quách Thái bảo Kim Anh lấy 5 đồng trong sạp ra bố thí còn mình đảo qua hàng khác mua 3 cái bánh mì về bố thí cho hoà thượng. Sau khi nhận bố thí, hoà thượng cảm ơn rồi xưng danh mình pháp danh là Tam Đức. Tam Đức hoà thượng sau khi nhìn kỹ mặt mày của Quách Thái bèn nói "Ta sẽ cứu giúp cậu khỏi hành hạ nơi địa ngục". Chuyện lạ là từ tối hôm đó Quách Thái không còn mơ thấy bị quỷ sai tra khảo hàng đêm nữa, sáng dậy cũng thấy khoẻ khoắn.
Liền đó Khánh mập không cam việc bị đòn của Quách Thái nên lợi dụng quen biết với cảnh sát để tố cáo Quách Thái hành hung người khác.
Sáng hôm sau, đang buổi bán hàng như mọi hôm, hai cảnh sát đi tới nói rằng:
- Có người tố cáo anh hành hung, nếu không muốn đi tù thì khẩn cấp nộp vào 2 cân bạc. Ngày mai phải có.
Và cả ngày hôm đó không kế nào nghĩ ra để kiếm cho được 2 cân bạc. Chắc mẩm tới ngày mai sẽ phải đi tù nên Quách Thái rất buồn rầu. Chợt gần sáng có người gõ cửa, khi mở cửa, Quách Thái gặp Tam Đức hoà thượng. Tam Đức nói rằng đã biết chuyện của anh ta và đồng ý giúp anh ta, sau đó Tam Đức đem một túi vải nâu đựng hau cân bạc, cầm bạc trong tay mà cứ ngỡ là mình mơ, rồi lại nghe Tam Đức nói rằng:
- Ta không cần cậu trả ơn, chỉ cần cậu cho ta một cân thịt bất cứ lúc nào ta cần là được.
Điều kiện quá dễ dàng, Quách Thái đồng ý với Tam Đức hoà thượng. Quách Thái nói với Tam Đức:
- Tôi với ông từ nay sẽ làm bạn, ông đồng ý chứ ?
Tam Đức hòa thượng gật đầu mỉm cười, Quách Thái lấy làm vui vẻ rồi đợi sáng đem bạc đến nộp ở sở cảnh sát.
Chuyện cứ như thế đến khoảng 3 tháng sau, đến tháng 6. Vào tháng này là tháng ăn nhạt, tất cả đồ chay mặn đều bị nghiêm cấm, nếu vi phạm sẽ bị xử bắn nên vốn là không ai giết mổ hay buôn bán thịt động vật.
Ngày mùng 4/6. Quách Thái cùng Kim Anh và Phương Minh đang bán rau thì gặp Tam Đức hoà thượng đến, thật là ngoài chuyến thăm bình thường, hoà thượng tới đây là để đòi một cân thịt. Không cứ gì thịt lợn, thịt gì cũng được.
Quách Thái mặc dù hết sức phân trần nhưng Tam Đức hoà thượng nhất quyết lấy cho bằng được, không còn cách nào, Quách Thái và Kim Anh bèn cố đi kiếm.
Quách thái ra đồng bắt ếch, bắt chuột nhưng không làm sao được 1 lạng cho hoà thượng, cuối cùng Quách Thái đàng thả hết ếch và chuột bắt được rồi hẹn với hoà thượng 26 ngày sau sẽ giao cả 10 cân thịt.
Tam Đức nhất định không đồng ý, Tam Đức còn nói một câu mà cả Quách Thái và Kim Anh đều không ngờ tới:
- Ta không cần một cân thịt nữa, ta cần một lạng thôi, thịt trên người cậu, cậu cắt cho ta đi.
Quách Thái nhìn khắp, chỗ nào cũng xót, chỗ nào cũng đau, cắt đi dù chỉ là một miếng, con người chịu sao thấu, nghĩ tới mà buốt cả xống lưng, tay không tự chủ buông rơi con dao một tiếng "queng".
Tam Đức hoà thượng thấy vậy liền nói:
- Thịt của cậu, cậu thấy đau vậy lợn không đau sao, cậu giết bao nhiêu lợn như thế, chúng không phải là mạng sao ?
Nghe vậy, bao nhiêu cảnh giết lợn, chọc tiết lợn, mổ lợn, sẻ thịt lợn đem bán, bao nhiêu cảnh giết chóc hiện lại trong đầu, sao mà thấy mình ác độc đến vây, nghe từng tiếng kêu, tiếng rống của lợn trước khi bị giết, trước đây thấy chuyện thường mà giờ nghe lại cực kỳ thảm hại.
Tối đó về nhà, tai của Quách Thái chỉ nghe tiếng lợn rống, nghe tới phát điên đầu lên, những âm thanh mà không một ai nghe thấy, chỉ một mình anh ta nghe thấy.
Quách Thái chạy ra ngoài cổng, Tam Đức hòa thượng đứng đợi ở đó. Tam Đức nói nói sẽ kể cho Quách Thái nghe một chuyện, nguyên nhân vì sao mà ông ta lại đến đây, lại xuấ hiện trước Quách Thái. Ông kể: “Vào 300 năm trước, trước khi ông tu thành A La Hán, có một đồ tể họ Mục tên là Nhân Thanh mở quầy thịt lợn ở chợ, người đồ tể Mục Nhân Thanh chính là kiếp trước của Quách Thái”. Quách Thái nhìn Tam Đức rồi nghe tiếp câu chuyện: “Một vị hòa thượng đi khất thực đến quầy thịt lơn của Mục Nhân Thanh, Mục Nhân Thanh nghĩ là kiếp này mình là đồ tể, sát sinh đã nhiều, những mong vị hòa thượng này có thể độ giúp mình để mình có thể sửa lỗi sát sinh không phải chịu khổ ở địa ngục sau khi chết. Vậy là Mục Nhân Thanh chuẩn bị cơm chay để đãi hòa thượng, thế nhưng ăn xong bữa chay, hòa thượng chỉ nói cảm ơn rồi đi mất. Sau khi chết, Mục Nhân Thanh bị hành hạ khổ sở dưới địa ngục, một lần Địa Tạng bồ tát đi qua thấy Mục Nhân Thanh chịu khổ, hỏi rằng đã chịu hình bao lâu thì Mục Nhân Thanh trả lời đã hơn hai trăm năm, sau đó còn kể thêm chuyện đã gặp vị hòa thượng, bố thí cơm chay mà không nhân được độ giúp, Địa Tạng Vương bồ tát bấm ngón tay thấy hòa thượng đó đã tu hành thành A La Hán ở cõi Tây Phương bèn gọi tới. khi hỏi nguyên nhân thì hòa thượng ấy nói rằng hơn 200 năm trước ông ta mới chỉ ở giai đoạn đầu tu hành, tu hành tiểu thừa nên chỉ nghĩ tới việc cứu độ bản thân mà không nghĩ sẽ cứu độ chúng sinh, nói rồi A La Hán xin với Địa Tạng Vương bồ tát cho phép ông cùng người đồ tể Mục Nhân Thanh luân hồi chuyển thế để ông có thể cứu độ.” Sau khi kể xong câu chuyện, Tam Đức Hòa thượng nói với Quách Thái rằng ông chính là vị A La Hán kia.
Mục Nhân Thanh kiếp trước hay là Quách Thái của kiếp này đều cần phải được cứu độ khỏi vô gian Đại địa ngục nên Tam Đức hòa thượng tới đây là để cứu độ cho Quách Thái. Quách Thái nghe xong câu chuyện trên cộng với những ám ảnh nghề đồ tể nên quỳ xuống xin Tam Đức hòa thượng thu nhận làm môn đệ chỉ bảo tu hành để thoát khỏi vô gian Đại địa ngục. Tam Đức gật đầu rồi nắm tay dắt Quách Thái đi lên chùa, tại đây, Quách Thái mặc áo nhà sư, ăn chay đạm bạc, đọc kinh niệm phật một lòng muốn tự độ bản thân.
Kim Anh và mẹ của Quách Thái hay tin Quách Thái làm hòa thượng bèn kéo nhau lên chùa khuyên Quách Thái hoàn tục. Quách Thái ý trí vững vàng không xê dịch quyết tâm tu hành nên mẹ của Quách Thái cũng buồn bã mà quay về nhà từ đó ốm liệt. Kim Anh cũng vì khuyên cản không được mà rút trâm cài đầu Quách Thái tặng mà tự rạch lên mặt của mình hai nhát, từ ấy cô oán hận Quách Thái vô cùng.
Quách Thái thấy mẹ bỏ về như vầy thì rất đau lòng, thấy mẹ như vầy, cậu buông kinh xuống, ra khỏi bồ đoàn, thấy Kim Anh như vầy thì lấy chân đá mõ sang một bên chạy theo Kim Anh nhưng Tam Đức đã ngăn cản Quách Thái rồi khuyên Quách Thái nên kiên định tu hành. Nghĩ đến công thầy độ hóa mình nên Quách Thái lại ngồi xuống bồ đoàn mà lòng không tịnh. Nửa đêm lén bỏ về nhà nhìn mẹ ruột qua song cửa, thấy mẹ héo hon mà lòng đau như cắt. Quách Thái lúc này chỉ muốn hoàn tục nhưng lập tức Tam Đức lại xuất hiện và đưa cậu về chùa.
Kim Anh lúc này tuy vẻ ngoài oán hận Quách Thái nhưng mà thực lòng cô chỉ thấy giận chàng thôi, giận chàng chỉ nghĩ cho bản thân mà không nghĩ tới mình, cô nhìn thấy lứa đôi bên nhau lại thấy chua chát cảnh ngộ của bản thân. Nói đến Khánh mập, từ khi Quách Thái bỏ lên chùa, bà con xóm chợ không ai bảo vệ nên Khánh mập thu hàng loạt phí, nào là phí bình an, phí bảo hộ, phí người.. để không bị đàn em của Khánh mập bắt nạt, đánh người, phá hàng quán, mọi người nhắm mắt mà cam chịu khoản phí đó. Một hôm Phương Minh vì chậm nộp phí nên hàng quán bị phá tan nát, Phương Minh bị đánh thừa sống thiếu chết, không chịu được cảnh em trai bị đánh, Kim Anh nhắm mắt đi lấy Khánh mập để đem lại cho mọi người sự bình yên. Biết chuyện này Quách Thái quyết về để giần cho Khánh mập một trận cho biết thế nhưng Tam Đức hòa thượng lại ngăn cản và hứa rằng mình sẽ đi ngăn cản hôn lễ ép buộc này. Khi đến hôn lễ, Khánh mập bị Tam Đức đánh cho bờm đầu, hận tên hòa thượng đã khiến Quách Thái từ bỏ mình nên Kim Anh ra ngăn cản bênh vực cho Khánh mập. Tam Đức hòa thượng liền về chùa kể mọi sự cho Quách Thái nghe rồi khuyên nên tiếp tục con đường tu hành.
Về phần Kim Anh, sau khi gả cho Khánh mập, cô không được đối xử như vợ mà như con vật, cuộc sống của cô còn khổ hơn là địa ngục, nghĩ tới trận đòn của hòa thượng hôm hôn lễ, Khánh mập không những không cảm ơn Kim Anh cứu đòn mà còn cho cô những trận đòn đáng nhớ, để lại trên tay trên mặt cô bao nhiêu vết đòn roi đau đớn.
Khánh mập bảo Kim Anh là: “Nghe nói nếu hòa thượng mà ăn thịt chó thì sẽ bị đày địa ngục, cô hãy đem cho hắn ăn đi”. Kim Anh không biết được là nếu đem cho hòa thượng ăn thì cả mình cũng bị sét đánh xuống địa ngục chứ không phải chỉ mình hòa thượng nên mới chuẩn bị bánh bao nhân thịt chó cho Tam Đức và Quách Thái ăn. Quách thái nghĩ tình xưa nên cầm bánh lên chuẩn bị ăn thì Tam Đức cản lại.
Tam Đức vốn là A La Hán nên thần thông quảng đại, biết được nghiêm trọng nên đã xô đổ giỏ bánh bao trước khi Quách Thái ăn. Quách Thái và tam Đức không sao nhưng khi Kim Anh về tới nhà liền bị sét đánh. Sau khi cô chết, Khánh mập bắt Phương Minh phải đem đem xác cô về vì hắn không muốn nhận trách nhiệm chôn cất cho vợ.
Đến lúc này, bất chấp giới luật thanh quy, bất chấp tu hành cứu độ bản thân thoát khỏi vô gian Đại địa ngục, Quách Thái từ bỏ tu hành quyết định cứu Kim Anh khỏi địa ngục. Quách Thái nói với Tam Đức:
- Thầy bảo con tự độ bản thân thoát khỏi địa ngục nhưng mà thầy xem, mẹ con vì con mà ốm liệt giường không dậy, bà con xóm chợ vì con mà không ngày nào được yên với Khánh mập, người con yêu thương cũng chính là người yêu con vì con mà phải đọa địa ngục, thầy xem là con thì thầy chưa độ được nhưng mà mẹ con vì con mà tự đọa bản thân sau thành là tội tự sát, Khánh mập vì không ai kiềm chế nên hung bạo phát tiết ra ngoài khiến hắn bất nhân sau phải đọa địa ngục, Kim Anh vì con mà phạm luật trời.. Thầy xem việc thầy làm có tốt không ?
Nói rồi Quách Thái bỏ về rồi cậu nhờ Phương Minh đam dao vào tim mình và đốt vàng mã để mình biếu quỷ sai dưới địa ngục nhằm cứu Kim Anh, Phương Minh không chịu giết người, liền đó Tam Đức qua bao hồiếuy nghĩ những lời nói của Quách Thái cuối cùng ông ta xuất hiện ở đây và nói:
- Để ta giúp, con quên ta là A La Hán sao ?
Quách Thái nói:
- Tôi dứt tình thầy trò với ông rồi, ông không cần giúp.
Tam Đức hòa thượng nói:
- Không là thầy trò, chúng ta vẫn là bạn, ta giúp cậu là giúp bạn ta.
Nói rồi ông đốt cây nhanh rồi tay lần tràng hạt, ngay lập tức, trước mặt Quách Thái lại là vô gian Đại địa ngục, nơi mà chàng vẫn thường thấy trong mơ..
Khi gặp Kim Anh đang bị đám quỷ sai vây bắt, Quách Thái ném ra tiền vàng cho quỷ sai để cứu Kim Anh. Chàng nắm tay Kim Anh nhưng cô không chịu, cô nghĩ rằng chàng dễ dàng từ bỏ tình yêu vì muốn tự độ bản thân mình, chàng không yêu mình nữa.. Nghĩ vậy cô lại càng muốn mình mãi mãi ở vô gian Đại địa ngục khiến chàng phải day dứt suốt đời.. Hai người tranh cãi một lúc lâu, đám quỷ sai tranh hết tiền rồi lại muốn đến bắt người. Quách Thái không nghĩ ngợi gì mà đẩy Kim Anh ra ngoài cửa vô gian đại địa ngục rồi tự cởi áo cho quỷ sai ăn thịt mình để dành thời gian cho Kim Anh chạy thoát. Đến đây Kim Anh mới biết chàng vẫn còn yêu mình, Quách Thái của cô vẫn yêu cô hơn mọi thứ trên đời.. Tam Đức chứng kiến cảnh Quách Thái hy sinh mình cho quỷ sai ăn thịt để cứu người khác nên quyết định cứu Quách Thái.
Tam Đức đưa vòng tràng hạt của mình cho Quách Thái rồi đặt tay hai người Quách Thái và Kim Anh vào nhau rồi nói:
- Để ta ở lại đây độ cho chúng sinh nơi địa ngục, ta mới là người phải đi vào địa ngục, không phải hai người. Hai người dùng sợi chàng hạt này mà quay về nơi thế gian.
Bỗng hảo quang chói lòa nơi địa ngục, Địa Tạng Vương bồ tát tới, ngài đã chứng kiến toàn bộ nhân quả của sự việc, bấy giờ ngài nói:
- A La Hán, tới giờ ngươi mới hiểu được người mà ngưoi cần độ là chúng sinh chứ không phải một mình Quách Thái. A Thái, A Anh, hai người hãy trở về nơi bắt đầu cuộc sống.. Nói rồi bồ tát ra đi.
Cái kết khác.
Quách Thái đứng bán bên quầy rau, Kim Anh phụ bán bên cạnh, cô đã là vợ của Quách Thái, vết sẹo trên mặt cô cũng chưa từng có.. Tam Đức Hòa thượng lúc này đang ở vô gian Đại địa ngục độ hóa cho chúng sinh…
Tạo bởi: Chu Đức Thuận